Đèo Ngoạn Mục hay còn gọi là đèo Sông Pha là một trong những đèo núi đẹp nhất
VN,men theo những sườn núi dựng nối thung lung Ninh Sơn với cao nguyên Langbiang
. Đỉnh đèo là nơi giao thoa giữa hai miền khí hậu nóng lạnh rõ rệt nhất. Từ Eo
Gió trên đỉnh cao nhất nhìn xuống thung lũng Ninh Sơn thấy những con đường đèo
ngoằn ngoèo len lỏi trong rừng cây xanh hoang lạnh. Xa hơn là đồng bằng Phan
Rang với dòng sông Cái uốn lượn,

Quanh co đèo Sông Pha
Với chiều dài 18,5km, độ cao trong khoảng 200m ở điểm thấp nhất và lên tới
980m ở đỉnh đèo, con đường vừa uốn lượn vừa gấp khúc, đặc biệt có đoạn cua gần
như là một vòng tròn khép kín. Do vậy đây cũng là đèo có độ dốc lớn nhất ở các
tỉnh phía Nam.
Chỉ vài bước thôi, sang đến Đơn Dương là nghe cái mát rười rượi của một vùng
thảo nguyên trên cao với những cánh đồng rau cải xanh ngút mắt và những lối hoa
dã quỳ sót lại vàng đến ngẩn ngơ. Gió từ lòng hồ thủy điện Đa Nhim thổi qua
những vạt cỏ thảo nguyên Dran và vụng về trong những hẻm phố tỏa nắng của thị
trấn vài trăm nóc nhà mới, cũ chen nhau, bỗng thấy thèm thuồng phút dừng chân
nhấp ngụm cà phê tận hưởng cái thi vị sơn cước trước khi trải lòng mình với thảo
nguyên bình yên này.

Hoa dại mọc ven đường
Đèo Dran nối thị trấn Dran với vùng Cầu Đất, là con đèo ngắn (khoảng 10 km)
mang sắc thái cao nguyên, bất thường và dữ dội với những con dốc gấp, ngờm ngợp
gió xoáy trên đầu. Đèo Dran như cô gái dậy thì nằm ngủ muộn, biếng lười trong
cái lạnh cao nguyên.

Con đường xanh
Theo một cung đường khác đến Đà Lạt, đèo Prenn hung vĩ hoang sơ với những
khúc cua quanh co uốn lượn rất đẹp, hai bên đường là những rừng thông xanh mướt
góp phần tạo nên khí hậu mát mẻ của thành phố ngàn hoa.

Thảo nguyên hoa
Và như vỡ òa cảm xúc khi đứng trước thảo nguyên Lang Biang đầy chất thơ trữ
tình. Thả lòng mình gối đầu lên lá thông khô, hít thở tròn đầy ý nghĩa của bình
yên mà núi rừng mang lại.