Có một điều ít ai biết, đêm Đà Lạt thật thú vị nếu chịu khó
khám phá. Đó là những góc phố bình dị, với hàng quán ngon, rẻ, quán cà phê du ca
với phong cách có một không hai. Đó là những con người cao nguyên hiền lành,
hiếu khách và thân thiện.

Ly sữa thơm trong đêm lạnh
Dạo phố đêm Đà Lạt, du khách thường không quên dừng chân uống
ly sữa đậu nành nóng hổi ở những quán dọc cầu thang nối khu chợ và dốc Hòa Bình.
Tuy nhiên, sữa ở đây loãng, có pha bột nên không thơm. Nếu chịu khó đi bộ thêm
một quãng đường nữa, vòng ra sau rạp chiếu phim Hòa Bình, đến đường Tăng Bạt Hổ,
bạn sẽ được uống sữa đậu nành, đậu xanh, đậu phộng nguyên chất, béo, rất thơm
ngon. Khách đến đây đông kín và đa phần là người Đà Lạt. Họ thường chọn pha
chung cả ba loại sữa trong một ly. Vừa uống sữa, vừa ăn bánh ngọt, lạ miệng và
ngon đáo để.
Lẩu dê cao nguyên
Quán lẩu dê Ngân ( đường Hai Bà Trưng ) nổi tiếng khắp Đà Lạt
vì giá cả vừa phải và vị rất lạ. Thịt dê được nướng chung với đậu hũ ( không
phải rau muống hay đậu bắp ) trên một loại giấy đặc biệt nên không bị cháy khét
và có độ mềm vừa ăn, sau đó chấm với một loại tương lạ vốn là bí quyết riêng của
quán. Nước lẩu ở đây không có màu vàng nghệ như ở Sài Gòn mà rất trong và ngọt.
Ngoài ra, quán Ngân còn nổi tiếng với món dê hấp và tàu hũ non chiên giòn. Nếu
khách yêu cầu, chủ quán sẽ cung cấp rượu hâm nóng để làm ấm cơ thể trong sương
đêm gió lạnh.
Du ca trên đồi
Đến Đà Lạt hát karaoke, nghe sao quá đỗi bình thường. Thật
ra, có một dạng quán karaoke rất khác. Gần ngã ba Chùa là quán karaoke Minh.
Quán nhỏ, những bộ sofa được kê hướng về màn hình như rạp chiếu phim. Không cần
quen biết, khách cứ ngồi chung ghế như thân nhau từ lâu lắm. 2.000 đồng/bài hát,
xoay tua lần lượt mỗi người một bài. Hát xong rồi đi, không kêu nước uống cũng
chẳng sao cả. Nhiều người đến đăng ký bài hát, sau đó đi vòng vòng ngoài phố rồi
quay lại hát. Tiện lợi đôi bề.
Trên con dốc cao tối đen và yên tĩnh dẫn lên Dinh 3 ( đường
Pasteur ), có một quán cà phê du ca nho nhỏ với tên gọi Cung Tơ Chiều. Quán chỉ
dùng khung tranh và nến để trang trí, trông rất đơn giản và thân thiện. Vào đây,
khách cùng chủ quán ngồi quây quần bên nhau trò chuyện, ca hát. Những bản nhạc
tiền chiến, nhạc Trịnh Công Sơn... được cất lên từ những giọng ca không chuyên
nhưng truyền cảm trong tiếng đệm đàn guitar của nữ chủ nhân đã níu chân bao tâm
hồn đồng điệu.
Có một đêm Đà Lạt thật khó quên khi “lỡ” chân bước đến nơi
này !